Tôi đùa giỡn, tôi tập tành, tôi tưởng tượng, tôi..., tôi...,..., làm để sống, không sống để làm.

Cám ơn rất nhiều các anh chị và các bạn đã ghé trang blog của cuoocjsoongs.

CS ưu tiên công việc ở cơ quan và gia đình nên thỉnh thoảng mới vô đây, mong mọi người thứ lỗi cho sự chậm trễ của CS nghe.



Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

SỐNG ĐỂ CHO ĐI (1)




     ..........

     Lần đầu tiên tham quan động Phong Nha thấy cảnh thiên nhiên hùng vĩ quá đẹp, nàng liền thuê xe tổ chức cho cả nhà để mẹ cùng đi cho biết, nàng chỉ muốn người có dịp biết đây biết đó. Suốt dọc đường đi thấy mẹ không vui nàng liền hỏi "đẹp không mạ?", "ở mô cũng rứa thôi con à, nhìn một tí mà tốn cả xứ tiền mạ thấy tiếc lắm, nếu con dư dả thì con nên tìm những người đói ăn giúp cho họ, quanh mình người nghèo đói còn nhiều lắm, đừng phung phí mà tội của trời, con nên nhớ dù xây chín bậc phù đồ, không bằng làm phúc cứu cho một người".

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

THƠ TRẦN VINH SƠN





THẤY NHAU
                              Cho Hợp
"Trông thấy nhau là quý" lắm rồi
Chớ tham lam quá, ấy anh tôi
Dăm câu cởi mở đâu thành chuyện
Ít tiếng buộc ràng cũng thế thôi

Gió ngọt cao nguyên càng thắm nguyệt
Hương nồng đô thị dễ quên người
Thương nhau nhớ hẹn ngày tao ngộ
Là đủ, còn hơn hứa những lời.

1959

******

BÀI THƠ CUỐI NĂM
Hoa không hương người không tình thương
Về đâu về đâu đây, ta dừng chân bên đường
Saigon chiều nay sao dưng buồn vương
Cùng ai hay riêng mình buồn.

Cô em còn thơ ngây môi hồng
Ngày nào tìm trang thơ cầu tơ duyên thơm nồng
Yêu nhau lời xưa thề anh là chồng
Nay quên rồi, đò sang sông.

 Nhà ai giờ này đèn lên màu
Trầm hương thơm bay đưa năm cùng, chờ xuân đầu
Ôi thiêng liêng tình gia đình xưa sau
Riêng mình nay tìm về đâu.

Đêm ba mươi trời không sao thưa
Ngồi trong công viên đan tay, sương buồn như mưa
Xa xa nghe chừng âm vang chuông chùa
Ngân lên chào giờ giao thừa.

Đêm trừ tịch năm Dần
1962

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

MUỘN MÀNG




     Cuộc sống cứ bình lặng trôi cho đến một ngày mẹ bệnh nặng,

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

CHÚC

CHÚC



Hey! gần tết rồi đó
Muốn in nhiều thiệp đỏ
Tặng mấy bờ-lốc-gơ
Khổ nỗi mình vẫn lo
Nhỡ không ai thích nó
Liệng thùng rác thì khổ
Chi bằng treo trước ngõ
Khi mô ghé ai đó
Xem như mình tặng nó
Cho bồ đó bồ ơi!!!

Chúc năm mới hết lo
Thóc gạo chất đầy bồ
Tiền không ra chỉ vô
Đêm nằm ngáy pho pho
Ngay cay khỏe như bò
Bệnh tật chẳng ghé vô
Chúc ai đang cô đơn
Năm tới sẽ có đôi
Chúc gia đình son rỗi
Sinh liền con nối dõi
Chúc ông bà già cỗi
Trẻ lại như đôi mươi
Chúc cô chú choai choai
Học giỏi toàn điểm mười
Gia đình vang tiếng cười
Đời mãi đẹp như mơ...

11.30 p.m (CM)


11. 30 p.m. (CM)
Gói ghém hành trang cho chuyến viễn du sau sáu giờ ba mươi phút
Ôm chút hoài niệm
Không thèm than van
Chẳng màng thương tiếc
Tôi bồng bềnh giấc chết
Dành trọn cuộc đời cho hai tiếng... ngày mai.

LAN

 Lan
Thanh thoát giữa đời - họ nhà Lan
Rễ đùa trong gió giễu thế gian
Thân mảnh vươn mình trêu mưa nắng
Hoa khoe sắc thắm điểm trời mây.

  Vui nhé a.
Dang Tan phuong
HOÀI CẢM LAN
"Thanh thoát giữa đời họ nhà Lan "
Hương đưa khoe sắc thắm huy hoàng
Như cô thiếu nử còn e ấp
Mơ ước tình chung giấc mộng vàng
 
Đẹp cả bốn muà hương sắc thanh
Hoa thơm mời mọc bướm đa tình
Tiếng hoa hay tiếng người năm trước
Chợt thấy dòng đời trôi quá nhanh
 
Hòai cảm một loài hoa thủy chung
Cô đơn lặng lẻ giữa ven rừng
Vẩn  hiến cho đời bao hương sắc 
Bốn muà như chỉ một muà xuân.
 
 
   
cuoocjsoongs
Chợt thấy dòng đời trôi quá nhanh
Hoa ngỡ dần phai giấc mộng lành
Qua cơn giông tố trầm hương sắc
Lại lả lơi cành phơi nắng mai.
 

CHÚT



Chút gì vui của sáng nay
Đôi chim ríu rít chuyền cành gọi nhau
Chút ngơ ngẩn vạn sắc màu
Muôn hoa đua nở đón chào bình minh
Chút buồn ngắn ngủi tử sinh
 

Mẹ cha dần khuất xa mình nay mai
Chút lo con trẻ thơ ngây
Làm sao đủ sức bôn ba giữa đời?
Chút khao khát, chút mong chờ,
 

Chút thương, chút nhớ, thờ ơ, ngại ngần,...
Chút mừng ai bước qua cầu
Trăm năm buột NHẪN chung nhau chữ ĐỒNG.


thanhtt1.7.2012

 
hoasenvang
Chúc mừng ai bước qua cầu
Đeo gông vào cổ đeo sầu trăm năm
cuoocjsoongs
Gông chung đeo sướng chỗ nằm
Sầu chung nhẹ gánh trần ai một đời

 
LỤC BÌNH
cái gì cũng chút anh ơi !
Cho nên em sống một đời sướng ghê...
một chút chẳng phải đam mê
cuoocjsoongs
một chút cho đủ ngày đêm đó mà


  • Ngày mai trời lại sáng
    Một chút nghiêng nghiêng nhớ bạn xa
    Bóng chim tăm cá mãi đâu hà
    Về ngay với các bạn blog
    Sao để nhện chăng kín mái nhà .........???
    • cuoocjsoongs
      Bạn hỡi! Ta rong chơi chốn xa
      Chút lo kẻ trộm ghé thăm nhà
      Chút nhờ chú nhện trông vài bữa
      Tơ chú giăng ra bảo vệ nhà...... cho ta đó mà!


      - Chút gì một thoáng Táo xanh,
      Lòng ai không nỡ, không đành chia tay.
      - Chút gì La Hán chiều nay,
      Mềm môi uống cạn, không say không về...

      cuoocjsoongs
      Táo Xanh, La Hán chiều hè
      Chút xa lạ, chút e dè,... gặp nhau
      Trên ảo trao những câu chào
      Bi chừ ra thiệt thấp cao một bàn
      Cởi mở cười nói râm ran
      Ra về thêm chút vòng tay bạn bè

SAY

SAY...

Em xuống trần gian "khuấy động" đời (câu ni mượn của nhàgomlábàng)Ngỡ trần gian chật, lắm chơi vơi
Ngờ đâu va phải men tình ái
Vị đắng ngọt ngào ngấm lên môi

Rồi từ dạo ấy, từ dạo ấy,...
Em ở đây hoài không muốn thôi
Trần gian dẫu chật vẫn có đôi
Sướng, khổ, sang, hèn,... mãi ấm hơi.




  •  
  • Cứ tưởng xuống trần giết các chàng
    chết mê chết mệt gái thiên đàng
    nào ngờ vấp phải bùa tình ái...
    • cuoocjsoongs
      ...
      Đành bỏ kiếp tiên, sống cõi phàm.
    • LỤC BÌNH
    • 22:30 18 thg 4 2012thịt giờ ghê lắm em uôi
    về tiên đi nhé hồng môi kiếp kề !
    • cuoocjsoongs
      Thịt ghê vẫn lắm người mê
      Riêng em chỉ thích đi, về,... có đôi mờ thôi, hì hì...
  • Tư Cận
    Say tinh ở chốn trần gian
    Khiến nàng tiên nữ lang thang chẳng về
    Hồng trần có lúc tái tê
    Vẫn hơn tiên giới lê thê ngậm ngùi...
    • cuoocjsoongs
      Hồng trần có lúc tái tê
      Vẫn hơn tiên giới lê thê ngậm ngùi...
      TC
      Tiên giới chỉ toàn thú vui
      Hồng trần khổ ải, chơi, đùa,... thích hơn
  • LỤC BÌNH
    thiên đàng ăn trái cây xanh
    xuống trần em nhá lanh chanh thịt thà..
    • cuoocjsoongs
      Thịt thà là của người ta
      Rau em vơ lấy chẳng ai tranh giành

  • N2Y
    • N2Y
    • 09:35 15 thg 4 2012
    Thôi cứ nghĩ lạc trần chơi một chút
    Được ở hoài đâu sao em đắn đo?
    Đường mộng ảo ta đùa vui tình ái
    Đời rộng sâu mặc kệ mắc chi dò...
    • cuoocjsoongs
      Đời rộng sâu mặc kệ mắc chi dò...
      N2Y
      Gian truân cho lắm cũng qua chuyến đò
      Đi cho biết phận con vạc con cò
      Mai này tới bến nút khuy chẳng còn!


  • Cõi trần - ta dạo bước rong chơi,
    Chỉ mấy mươi năm - mệt rã rời,
    Sướng khổ - sang hèn - là gì nhỉ ???
    Cũng về với cát bụi - mà thôi !
    Đêm buồn - rượu chuốc sau lúy túy...
    Ngày vắng - nhìn mây biệt cuối trời .
    Ái tình - đượm sắc màu tục lụy...
    Vướng bân làm gì - bạn lòng ơi !!!..
    • cuoocjsoongs
      Cũng về với cát bụi - mà thôi ! (TT)
      Còn ở trần gian ta cứ chơi
      Sướng khổ sang hèn... giao số mạng
      Say tình, say rượu,...
      mệt - nghỉ ngơi. hì hì...
  • Dang Tan phuong
    Rơi xuống trần gian để quậy đời
    Làm người dươg thế ngẫm cũng vui
    Lo toan cơm áo ngày hai buôỉ
    Đi sớm về khuya cũng chán rồi
    Ba cái tình yêu cũng lăng nhăng
    Vớ vẩn ngày đêm muốn phát khùng
    Yêu nhau , rồi giận, rồi xin lổi
    Cuộc đời sao lại hoá gian nan
    Chi bằng ta hãy sống vô tư
    Nghe chuyện trần gian vớ vẩn cười
    Mặc cho thế sự dần xoay chuyển
    Cuộc đời ta sống hãy sống VÔ ƯU
    • cuoocjsoongs
      Cuộc đời ta sống hãy sống VÔ ƯU (DTP)
      Ái ố... thất tình dấu phải lưu
      Cơm áo bi nhiêu mờ bận bịu! (ngày có 3 bữa 1 áo, bữa có 3 chén chứ mấy!)
      Thương yêu cứ giữ, xin đừng trừa.
  • BÌNH ĐỊA MỘC
  • 05:58 7 thg 4 2012
Xuống làm chi chốn lôi thôi
Mới trần đã lại gian nan rồi
Hãy ở trời kia ta tiên nữ
Rượu đào tay với cốc thơm môi
cuoocjsoongs
Bởi ham vui dạo chơi cho biết
Xem dưới trần giành giật chuyện chi?
Lô nhô lúc nhúc so bì...
Ai hay va phải gì gì... thích ghê 

NGHE


BÁC SỸ ƠI! NỤ CƯỜI !
                        NS Nguyễn Cường
                        CS Tùng Dương Tôi nhận ra em nụ cười bác sỹ trẻ, trong tiếng reo lũ ve, ngọn gió ưu tư.. bệnh viện trưa hè.
Tôi nhận ra em nụ cười bác sỹ trẻ, cơn bão đã đi qua biển biếc hôm nay con sóng hiền hoà
Nghe đâu đây đâu đây tiếng trẻ sơ sinh khóc chào đời, bao lo âu qua đi người già nào vừa thoát cơn hiểm nguy,
Em vui chi vui chi mặt trời mùa xuân hát câu gì, mặt trời gọi tên em ….bác…sỹ.
"Bao nhiêu thăng trầm đi qua trong đời, ai không một lần gọi tên em bác sỹ ơi,
Bao nhiêu thăng trầm đi qua trong đời, ai không một lần một lần chờ mong em bác sỹ ơi... nụ…..cười"2­
 
 
 
VÌ SAO EM CHỌN NGÀNH Y  
                       NS Võ Văn Mạnh
                       CS Hồ Bích Ngọc 
Gió từ mái trường, em đi nhẹ vào đời. Đi tìm lại niềm ước mơ tuổi thơ.
Bao ngày đợi chờ ôm ấp ước mơ xưa. Mo lam thien than ao trang yeu thuong.
Đã tu lau roi toi yeu loi ngot ngao. Nhu tinh me nong am bao loi ru.
Nhu dong sua me yeu....trong don so. Yeu loi vo ve cho che luc dem ve.

Vi sao vi sao em chon mau ao trang. Vi sao vi sao em yeu giac mo xua.
Tinh yeu bao la trong trai tim yeu. Gan nhau chia nhau bao niem dau xot.
Vi sao vi sao em chon mau ao trang. Vi yeu tuoi tho yeu bao trai tim kho.
Vi em yeu thuong hoa la tren cay. Cung nhu em yeu thuong qua doi nguoi.

ẢO - THẬT

Nàng đang sống và làm việc ở một tỉnh lỵ nhỏ thuộc mảnh đất hình chữ S xinh xinh. Chàng là nhân viên đang công tác tại một điểm trên quả cầu xanh tự quay. Hai người đều độc thân và cùng quen biết nhau trên một trang mạng có tên giàhụchômcôm.
Ngày ngày dù bận rộn công việc nhưng cả hai vẫn dành cho nhau chút thời gian hiếm hoi trước màn hình vi tính nho nhỏ. Họ trao đổi đủ thứ chuyện trên trời dưới đất...
Công việc...............
Gia đình..................
Niềm vui.................
Ước mơ..................
Yêu, ghét................
...................................

Những con chữ nhảy múa trên màn hình như ngày càng gắn kết họ lại với nhau. Dần dà họ cứ nghĩ mãi về nhau mỗi phút không rời, kể cả trong giấc ngủ.
Thời gian trôi..................
Không chờ đợi được nữa, chàng quyết định xin nghỉ phép để tìm gặp nàng. Họ hẹn nhau sẽ cùng ăn tối tại thị trấn nơi nàng sống và quy ước nhận ra nhau bằng bông hoa hồng tươi cắm trên ngực áo của mỗi người.

Đến ngày hẹn, không muốn để nàng chờ, chàng đến bến xe thật sớm.  Mắt đăm đăm dõi theo từng chuyến xe, chàng miên man suy nghĩ............
Chàng tưởng tượng, nàng............thật nhỏ nhắn,.............thật trẻ trung,............thật dễ thương,..........thật nhí nhảnh.
Chàng tưởng tương............gặp nàng, chàng sẽ............ôm nàng trong vòng tay,..........siết chặt vai nàng,..........hôn lên má nàng, trán nàng,..........rồi thì thầm bên tai nàng.........."Anh nhớ em vô cùng".

Chuyến xe cuối cùng từ từ chậm dần rồi ngừng hẳn. Cắt đứt dòng suy nghĩ, chàng dán mắt vào cửa xe tim đập hồi hộp. Từng người.........từng người..........một cô gái xuất hiện trước cửa xe, vai đeo túi xách, bộ váy hồng nhạt ôm sát thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, và trên ngực áo...........trống trơn! Cô gái đưa mắt nhìn quanh, nhìn thoáng qua chàng, rồi bước xuống xe. Những bước chân nhún nhẩy trên đôi giày cao gót màu cánh sen, đi ngang qua chàng cô gái khẽ liếc nhìn chàng mĩm cười, rồi.........đi thẳng! Chàng trai dợm bước theo cô gái, nhưng.............Ô kìa! Đi phía sau cô gái là một người phụ nữ hơi mập, dáng thô kệch, quê mùa, và trên ngực áo............một bông hoa hồng tươi thắm!

Chàng trai nhìn sững người phụ nữ đang đứng tần ngần như chờ đợi ai, rồi nhìn theo dáng cô gái đã dần khuất bên kia đường, chàng chỉ muốn chạy theo cô gái. Nhưng rồi chàng nghĩ "Không, đây mới đúng là người mình đang hẹn để gặp, dù người đó không thể là một người vợ, không thể là một người yêu, vẫn có thể là một người bạn, vẫn có thể là một người chị, mà trong cuộc sống mình rất khó tìm".
       Chàng trai tiến đến trước mặt người phụ nữ, cúi đầu chào "Thưa, đây có phải là...?"    Người phụ nữ nhìn kỹ chàng trai, nhìn lên ngực áo chàng, rồi nhìn sang bên kia đường...


(còn nữa)

VẪN


VẪN

Hoàng hôn nhạt nắng - vẫn là ngày

Trái tim còn đập - tình vẫn say

Cớ chi bận bịu vài con số!!!

Còn thở còn cười - còn ngất ngây... 

thanhtt 20.8.11

Mơ...
Anh là ai???
Phải người mong em đến?
Suốt đêm dài mãi thao thức cùng em?
Mong ngày mai xây ước mộng lâu bền
Chào quá khứ, ta bên nhau trọn kiếp

Xem cuộc đời thoảng như cơn gió nhẹ
Đón bình minh lúc vừa chớm ráng chiều
Ngân bài ca như thuở mới biết yêu
Và mãi mãi...
Dẫu dần xa nhân thế!



Nhủ
Đời người chỉ ngắn xiếu xiều xiêu
Mơ ước bấy nhiêu đã đủ nhiều
Bao giờ Mơ được là Thật nhỉ?
Mình sẽ âm thầm lặn mất tiêu!

HỎI THĂM THI SĨ

HỎI THĂM THI SĨ

Tĩnh lặng vi vu gió thông reo...

Mộ đây, bia đó, hồn phiêu diêu?

Có ghé về chơi "Đây thôn Vĩ"?

Thăm lại cố nhân "mặt chữ điền"?

GIỚI HẠN

GIỚI HẠN

   

     Lớp có bảy chín cô cậu từ khắp nơi của miền Trung tập hợp về, chỉ có mười sáu cô nên không biết tự bao giờ ba dãy ghế đầu luôn là chỗ dành riêng cho nữ.

     Thảo là dân ngoại trú ở ngay thành phố và ít sinh hoạt với lớp. Ngày ngày nàng chỉ biết đến trường, gởi xe, lên giảng đường là chuồi người ngay một cái ghế trống nào đó ở ba hàng ghế đầu, chưa bao giờ nhìn kỹ một ai ở những hàng ghế dưới toàn con trai, cuối buổi thì biến nhanh ra nhà xe rồi thong thả đạp về nhà.


     Mồng tám tháng ba đầu tiên của đời sinh viên lớp tổ chức sinh hoạt tập thể. Đến trò chơi giao lưu văn nghệ mọi người cứ gọi đúng tên Thảo bắt lên hát. nàng lấy lý do không thuộc bài nào và cương quyết không hát. Bọn con trai đáng ghét thì cứ réo "Thảo, nhanh lên, bài chi cũng được, như có bác Hồ cũng được, cháu lên ba cháu đi mẫu giáo cũng được,...". Bỗng nhiên hắn đứng dậy xin được hát thay cho nàng. Mấy tên ngỗ nghịch Đà Nẵng được dịp la lên "Thảo ơi, có người để ý rồi nghe". Lần đầu tiên nàng nhìn kỹ và biết tên một nam sinh viên trong lớp. Nguyên không cao, hai mắt to, nụ cười hiền, khuôn mặt dễ mến. 


     Có lần nàng đang trên đường đạp xe về nhà thì hắn đạp theo. "Thảo đi một mình thôi à?", "Chớ đi mấy mình?", "Tại hàng ngày thấy Thảo hay đi với chị Mai", "À, chị Mai về nhà chưa ra", "Nhà Thảo chỗ mô rứa?". Tay chân nàng cuống cuống, tim đập thùng thình... "Nhà tui ở trên đất á", "Ai không biết trên đất, mà chỗ mô tề, số nhà, tên đường", "Trên đất là được rồi". Đầu óc nàng rối tung không dám nhìn sang hắn mà chỉ muốn đạp xe thật nhanh thoát khỏi hoàn cảnh ni cho rồi. "Thôi chào Nguyên tui đi đã nghe". Rồi không chờ hắn trả lời Thảo ráng sức cắm cúi đạp thật nhanh.


     Có lần nàng vừa đạp xe ra khỏi cổng thì hắn vọt lên "Đi chi nhanh rứa!". Nàng nhìn sang hắn cười rồi đạp chậm lại, "Cho đi theo về nhà Thảo chơi được không?". Tay chân nàng lại luống cuống, tim đập liên hồi, "Thôi tui sợ lắm", "Thảo sợ chi?", "Tui chỉ là người thứ ba thôi mà", "Thảo mà người thứ ba thì tui là người thứ tư"...


     Sáng chủ nhật nhóm bạn cấp ba rủ đi chùa Huyền Không chơi, nàng đang đạp xe song song chuyện trò cùng một bạn nam thì tình cờ thấy hắn đạp xe ngược chiều, nàng mỉm cười nhưng hắn cứ cắm cúi đạp, nàng nghĩ "Chắc hắn không thấy mình". Sáng hôm sau vừa bước vô lớp thì tụi con trai reo hò ầm lên "Thảo, mi làm chi mà để thằng Nguyên đòi li dị rứa?". Nàng ngơ ngác không biết chuyện chi, rồi thì tụi con trai cũng chuyền cho nàng một tờ giấy, trên đó vẽ một tòa nhà cổng cửa đều đóng kín, trên cổng là bảng hiệu có hàng chữ "TÒA ÁN LI DI", có mấy người đang leo trên hàng rào mặt hướng vô căn nhà. Nàng không hiểu gì bèn hỏi một bạn nam và được giải thích "Nghe mấy đứa nội trú nói hồi đêm thằng Nguyên không ngủ, hắn thức vẽ tờ giấy nớ rồi sáng ra đưa cho mấy đứa coi, tụi nội trú đem lên lớp chuyền tay nhau coi đó", "Nhưng hình vẽ trên tờ giấy có ý nghĩa chi?", "Thì tòa án đã đóng cửa rồi mà mấy người vẫn quyết leo rào vô đòi li dị cho được. Thảo làm chi mà để thằng Nguyên hắn đòi li dị rứa?". Nàng nhớ lại sự việc sáng qua nên kể lại với chị Mai rồi nói "Em với Nguyên có chi mô mà Nguyên làm rứa để mọi người hiểu lầm hè!", "Theo chị nghĩ Nguyên thích em, chị để ý thấy hắn cứ nhìn qua em hoài. Nguyên được đó, không cao nhưng mà cũng đẹp trai, hiền, chất phát, gia đình đàng hoàng lắm".


     Sáu năm học cùng nhau thỉnh thoảng nàng cứ nghe loáng thoáng mọi người trong lớp nhỏ to "Nguyên với Thảo bữa ni răng rồi hè...". Nàng giả lơ không quan tâm.

     Mười tám năm sau ngày ra trường, có lần nàng đi dự một hội thảo. Khi xe vừa từ khách sạn ra cổng thì tình cờ nhìn qua cửa kính nàng thấy hắn đang đứng với Sĩ, một bạn học cùng lớp. Lập tức nàng bảo anh tài xế dừng xe rồi chạy ào xuống "Ê...". Cả ba tay bắt mặt mừng cùng nhau liếng thoắng như những đứa trẻ. Lần đầu tiên trong đời hắn nắm tay nàng rồi nói "Mười mấy năm rồi mà Thảo vẫn trẻ không thay đổi chi hết", tên Sĩ chêm vô "đẹp hơn, mặn mà hơn xưa". Nhè nhẹ rút tay ra nàng cười nói "Thì Nguyên với Sĩ cũng vây thôi, mập hơn, đẹp trai hơn và phong độ hơn". Cả ba cùng cười xòa rồi chia tay nhau mỗi người mỗi ngả.


     Ngày họp lớp đánh dấu hai mươi năm ra trường, trong lúc mọi người nhôn nhao chụp chung chụp riêng lấy cảnh trường thì hắn lại gần nhìn vào mắt nàng và nói "Thảo ơi, hai đứa mình cùng chụp vài cái làm kỷ niệm đi". Nàng ngần ngừ "Chụp thì chụp" rồi nhanh miệng gọi một bạn nữ "Phước, lấy máy mi chụp cho hai đứa tau vài cái". Cuộc vui rồi cũng tàn mỗi người lại trở về với thế giới riêng của mình. Tối nàng gọi điện ngay cho cô bạn cùng thành phố "Phước nì, mi coi mấy cái hình tau chụp chung với Nguyên chưa?", "Chưa", "Tau nhờ mi xóa hết mấy cái nớ giúp tau", "Răng rứa, mi sợ chi, bạn học cùng lớp chụp chung là thường mắc mớ chi mi sợ", "Tau thì có chi mà sợ, có điều tau lo lỡ mấy cái hình đó tự nhiên vô tay bà xã Nguyên thì không biết chuyện chi sẽ xảy ra nữa", "Rồi Nguyên hỏi tau mấy cái hình tau biết trả lời răng?", "Mi cứ nói tau nhờ xóa hết rồi".
    Nguyên ơi, mình đã không có chi thì cứ để cho nó không có chi luôn đi. Mấy cái hình nó vô tình lắm...

TTT.15/8/2011

CỬA SÔNG - CỬA BIỂN

Cửa Sông - Cửa Biẻn




Sông hiền hòa ùa ra Biển rộng
Biển rì rào vỗ sóng mênh mang
Lạ thay mạnh mẽ - dịu dàng
Tuy hai mà một, một mà ngăn hai

Sông yên bình nằm nghe Biển hát
Khúc tình ca ngào ngạt yêu thương
Cuộc đời nhẹ tựa mây vương
Ngỡ rằng thế giới thiên đường tầm tay

Vẫn có lúc Lũ vần châm chọc
Sông trào dâng, Biển gợn phong ba
Bao dung, rộng lượng, thứ tha,...
Biển dang rộng sóng cuốn phăng thác nguồn

Thi thoảng rằm trăng suông soi bóng
Biển sóng ngầm tơ tưởng cùng Trăng
Triều dâng mong với chị Hằng
Sông buồn lặng lẽ khóc thầm thương thân

Sông đâu biết Biển dào dạt sóng
Thoáng mơ Trăng hồn gởi cùng Sông
Trăng kia vời vợi lưng trời
Chỉ Sông cùng Biển muôn đời bên nhau

*       *       *

Nơi Sông - Biển hòa vang tiếng sóng
Ranh giới nào (là) cửa Biển, cửa Sông?
Đôi ta chung một sóng lòng
Đôi ta chung một mặn nồng đắng cay...